Theo một nghiên cứu so sánh về kết quả mang thai tại một bệnh viện ở London, tỷ lệ thai chết lưu đã tăng lên kể từ khi đại dịch COVID-19 bắt đầu.
Asma Khalil, MD, và cộng sự Đại học St George's London và các đồng tác giả đã báo cáo trong JAMA rằng sự gia tăng số thai chết lưu có thể là do các tác động gián tiếp như miễn cưỡng nhập viện khi cần thiết (ví dụ như cử động của thai nhi bị giảm), sợ nhiễm trùng hoặc không muốn thêm gánh nặng cho Dịch vụ Y tế Quốc gia" .
Để đánh giá thêm những thay đổi được báo cáo về tỷ lệ thai chết lưu và sinh non trong đại dịch, các nhà nghiên cứu đã bắt đầu một nghiên cứu hồi cứu về kết quả mang thai tại Bệnh viện Đại học St George ở London. Họ so sánh hai giai đoạn: từ ngày 1 tháng 10 năm 2019 đến ngày 31 tháng 1 năm 2020 là giai đoạn trước COVID-19 và từ ngày 1 tháng 2 năm 2020 đến ngày 14 tháng 6 năm 2020 là thời kỳ đại dịch. Tuổi trung bình của bà mẹ khi sinh cả hai thời kỳ là 33 tuổi. Thời kỳ trước đại dịch có 1.681 ca sinh và thời kỳ đại dịch có 1.718 ca sinh.
Mặc dù có ít phụ nữ sinh con so và ít phụ nữ bị tăng huyết áp hơn trong thời kỳ đại dịch, tỷ lệ thai chết lưu trong thời kỳ này vẫn cao hơn đáng kể (n= 16 [9/1.000 ca sinh]) so với thời kỳ trước đại dịch (n= 4 [ 2/1.000 ca sinh]) (chênh lệch, 7/1.000 ca sinh; khoảng tin cậy 95%, 1,83-12,0; P = 0,01). Tỷ lệ đại dịch vẫn cao hơn khi loại trừ những trường hợp chấm dứt thai kỳ muộn do bất thường của thai nhi (chênh lệch 6/1.000 ca sinh; KTC 95% 1,54-10,1; P = 0,01).
Không ai trong số những phụ nữ man thai chết lưu có các triệu chứng COVID-19, và không có trường hợp nào trong số các lần khám thai cho thấy dấu hiệu nhiễm trùng. Không có sự khác biệt đáng kể giữa hai thời kỳ liên quan đến sinh trước 37 tuần, sinh sau 34 tuần, nhập viện sơ sinh hoặc sinh mổ .
Shannon Clark, MD , thuộc Chi nhánh Y tế Đại học Texas ở Galveston cho biết: “Điều rất quan trọng là đại dịch đã tác động sâu sắc đối với phụ nữ mang thai, ngay cả khi họ không bị nhiễm COVID-19” .
Bà lưu ý một số cân nhắc liên quan đến COVID có thể góp phần vào sự gia tăng này: sự miễn cưỡng của cả những bệnh nhân có nguy cơ thấp và nguy cơ cao vào bệnh viện trong thời kỳ đại dịch, cùng với những thay đổi tập trung vào an toàn được thực hiện trong các dịch vụ và chăm sóc trước sinh, bao gồm giảm số lần siêu âm và khám sàng lọc.
"Kiểm tra huyết áp của bệnh nhân, kiểm tra sự thay đổi cân nặng của họ, kiểm tra xem em bé đang phát triển như thế nào", cô nói. "Tất cả đều là những thứ đơn giản không thể thực hiện được bằng khám bệnh từ xa."
"Chúng tôi đã suy nghĩ rất nhiều về những tác động tiềm ẩn của việc nhiễm COVID trong thai kỳ," cô ấy nói thêm, "nhưng điều quan trọng là phải nghĩ về những gì có thể xảy ra với những người không mắc bệnh này và được coi là có nguy cơ thấp."
Các tác giả đã lưu ý những hạn chế của nghiên cứu, bao gồm việc nó được hồi cứu, phân tích trong một khung thời gian ngắn và tập trung vào một trung tâm y tế duy nhất. Nó cũng không ảnh hưởng đến nguyên nhân gây ra thai chết lưu, cũng như không so sánh chính xác khoảng thời gian, mặc dù họ đã nói thêm rằng "không theo mùa đối với thai chết lưu ở Anh."
Bs Nguyễn Thị Kiều Trinh